tiểu sử

« Tôi sinh ra tại Sài Gòn năm 1946, khi ấy tôi 24 tuổi. »

Sré và Jörai: hai dân tộc « người Thượng » sinh sống trên vùng Cao nguyên của
Việt Nam.

Ở vùng giáp ranh giữa Việt Nam, Lào và Campuchia, có một dải đất dài khoảng
600 km theo hướng Bắc-Nam, nơi sinh sống của hơn 50 dân tộc thiểu số, mỗi dân
tộc đều có ngôn ngữ và truyền thống riêng. Đây là vùng cao nguyên có độ cao trung
bình khoảng 600 mét, hiện nay chỉ riêng trên lãnh thổ Việt Nam đã có khoảng 1,3
triệu người thuộc các dân tộc này. Cho đến giữa thế kỷ XX, họ vẫn còn bị gọi bằng
từ ngữ miệt thị « Mọi » (nghĩa là « người rừng », « man di »), nhưng ngày nay họ
được gọi một cách trân trọng hơn là « người Thượng » (Montagnards).

Tuy mỗi dân tộc có ngôn ngữ và phong tục khác nhau, nhưng khung cảnh sống và
tổ chức xã hội của họ lại có nhiều điểm chung. Rừng chính là không gian sinh tồn
của họ, trải dài từ những đỉnh núi cao đến 2.000 mét cho đến những cánh đồng bằng
được tưới mát bởi các phụ lưu của sông Mê Kông. Để có đất trồng lúa nước, người
Thượng phát rừng bằng cách đốt và để đất nghỉ luân phiên, một kỹ thuật gọi là du
canh du cư (défrichement par brûlis et jachère forestière / slash-and-burn). Họ « ăn
rừng », như cách nói đầy chất thơ của Georges Condominas. Chính vì không gian
sinh tồn bị giới hạn bởi thế giới thực vật chiếm ưu thế, làng trở thành đơn vị xã hội
cơ bản và phù hợp nhất, không có cơ cấu quyền lực phân cấp nào cao hơn tồn tại
bên trên nó.

Người Thượng thường xuyên giao lưu giữa các dân tộc với nhau, nhưng ít có tiếp
xúc với người Việt, những người từ lâu vẫn nhìn họ với ánh mắt vừa tò mò vừa xa
lạ. Từ năm 1849, các linh mục thuộc Hội Thừa Sai Paris (MEP) đã là những người
phương Tây đầu tiên đến gặp gỡ và truyền giáo giữa họ, lâu trước khi người Pháp
đặt ách thuộc địa. Ngoại trừ công cuộc truyền giáo trong nhóm dân tộc Bahnar phát

triển mạnh ở vùng Kontum, các « sứ vụ vùng Cao nguyên » còn lại nhìn chung vẫn
khá khiêm tốn cho đến Thế chiến thứ hai.

Chính trong bối cảnh đó, năm 1946, nhà truyền giáo trẻ Jacques Dournes được
Đức Giám mục Sài Gòn sai phái đến sống giữa dân tộc Sré, ở phía nam Đà Lạt.
Mười năm sau, Cha Dournes đổi sứ vụ và chuyển đến sinh sống ở phía Bắc hơn,
giữa dân tộc Jörai (khoảng 320.000 người), một dân tộc mà ngài gắn bó sâu sắc và
cũng là đối tượng chính của các công trình nghiên cứu của ngài cho đến cuối đời.

Để tìm hiểu thêm

Biographie complète
Vidéo-portrait 1993
Notice par G. 
Condominas
Bibliographie
Jacques Dournes
Privacy Overview

This website uses cookies so that we can provide you with the best user experience possible. Cookie information is stored in your browser and performs functions such as recognising you when you return to our website and helping our team to understand which sections of the website you find most interesting and useful.